
Thời Thương, Chu, trâu là loài vật để tế tự thần linh. Tượng điêu khắc trâu cũng trở thành vật trấn mộ. Theo truyền thuyết, nó có tác dụng trấn yêu, trừ tà. Vào mùa xuân và mùa thu, trâu dùng vào việc cày ruộng, để thay thế sức người. Trâu đi dưới đàn tế thánh đã trở thành nghi thức phổ biến trong hoạt động sản xuất nông nghiệp của xã hội phong kiến kéo dài hơn 2.000 năm ở Trung Quốc. Thời Tây Chu, chăn nuôi gia súc đã rất phát triển. Trong bài Vô dương phần Tiểu nhã sách Kinh thi đã mô tả sự phát triển của chăn nuôi trâu bò thời bấy giờ. Bài thơ còn miêu tả hình tượng những người chăn nuôi gia súc khoác áo tơi trên vai và đôi mũ.