Sở dĩ Trần Thực Công được mọi người gọi là “Nhà ngoại khoa" là vì ông có bàn tay kỳ diệu đã từng cứu sống bao nhiêu người thập tử nhất sinh.
Có một lần có một gia đình bị cướp, mấy người trong nhà đều bị cắt đứt cuống họng, sau khi Trần Thực Công được tin vội chạy đến hiện trường.
Một nha sai đến trước mặt Trần Thực Công nói: “Trần đại phu, cuống họng mấy người này đều bị cắt đứt hết cả, còn có thể cứu được nữa không?".
Trần Thực Công nói: “Để cho tôi xem trước đã”. Ông đặt tay vào mũi nạn nhân, cảm thấy còn hơi thở, ông lại sờ trán và toàn thân nạn nhân thấy còn hơi nóng vì thế ông quyết định cấp cứu ngay. Ông quay người lại nói với nha sai: “Họ còn hy vọng có thể cứu sống".
Trần Thực Công khâu lại vết thương trước và rắc thuốc lên chỗ vết thương, lại dùng bốn, năm lớp giấy vải băng vết thương lại để giữ không cho thuốc rơi ra. Tiếp theo ông nhẹ nhàng đỡ đầu nạn nhân lên và kê một chiếc gối cao. Sau khi được xử lý như vậy, trong miệng và mũi nạn nhân có hơi thở rõ rệt, ông lại từ từ cho nạn nhân uống thuốc và ăn cháo loãng.
Những người đứng xung quanh thấy Trần Thực Công chữa trị như vậy rất khâm phục. Một người hàng xóm của nạn nhân nói: “May mà Trần đại phu có đôi bàn tay vàng cải tử hoàn sinh, nếu không thì cả nhà A Khôn tiệt nòi".
Sau khi cấp cứu thành công, ông lại tiến hành hộ lý. Khi thay thuốc ông dùng nước hành đặc rửa vết thương, sau đó dùng đào ngọc cao bôi lên chỗ vết thương cố gắng giảm bớt đau đớn cho nạn nhân và làm cho vết thương mau kéo da non; sau đó cho nạn nhân uống bát trân thang.
Sau từ một đến ba tháng, những nạn nhân bị cắt cổ lần lượt hồi phục, họ gọi ông là cha mẹ tái sinh.