
Rùa có tuổi thọ cao, được xem là một trong những linh thú, do vậy nó mang đậm yếu tố thần kỳ. Thời cổ đại, mai rùa được dùng để chiêm bốc, khi dùng lửa đốt, mai rùa phát ra âm thanh kêu đôm đốp có thể lý giải đó là ý đồ của thần tiên muốn truyền đạt, đồng thời những vết rạn nứt trên mai rùa cũng là một điều ẩn chứa ý nghĩa vô cùng huyền diệu.
Lý Thời Trân đã từng nói: Rùa có rùa vua và rùa tướng, chủ yếu dựa vào bộ phận ở bụng và lưng để phân biệt, ở giữa lưng rùa mà có vân thẳng thì gọi là rùa tướng. Rùa vua có 1 vân nằm ngang ở trên đầu, hai bên có vân nghiêng, còn những đặc điểm khác thì giống với rùa tướng. Những loài rùa khác đều không có đặc điểm như vậy. Tương truyền, khi chiêm bốc, đế vương thường dùng rùa vua, các văn thần võ tướng thì dùng rùa tướng. Cách nói như vậy rất phù hợp với ghi chép trong Dật lễ: “Thiên tử 1 thước 2 tấc, chư hầu 8 tấc, đại phu 6 tấc, sỹ thứ 4 tấc”.