
Tổng quát
Trước khi bạn đưa đứa con mới chào đời của mình từ viện về nhà, bé cần phải được khám sàng lọc thính lực một lần.
Tuy phần lớn trẻ sơ sinh đều có thính lực bình thường, 1 tới 3 trẻ trong mỗi 1000 trẻ sinh ra đã mất thính lực ở mức độ nào đó. Nếu không khám sàng lọc thính lực ở trẻ sơ sinh, sẽ rất khó để phát hiện ra vấn đề mất thính lực ở trẻ trong mấy tháng và mấy năm đầu đời. Khoảng một nửa số trẻ bị mất thính lực không hề có các yếu tố thể hiện nguy cơ này.
Khám sàng lọc thính lực ở trẻ sơ sinh có thể phát hiện khả năng bị mất thính lực ở những ngày đầu tiên của bé. Nếu một nguy cơ mất thính lực được phát hiện, những xét nghiệm kĩ hơn sẽ được tiến hành để xác nhận kết quả. Khi đã xác nhận việc mất thính lực, biện pháp điều trị và can thiệp sớm nên bắt đầu càng sớm càng tốt. Can thiệp sớm liên quan tới các chương trình và dịch vụ hiện có cho các bé và gia đình các bé, sẽ có tác dụng giúp cho vấn đề mất thính lực và việc học những kỹ năng giao tiếp quan trọng.
Ngay cả nếu đứa con sơ sinh đã qua khám sàng lọc thính lực bình thường, hãy nhớ rằng đây chỉ là khám sàng lọc và không đảm bảo rằng thính lực của bé là bình thường. Nếu nghi ngờ con mình có vấn đề về nghe ở bất cứ độ tuổi nào, bạn cũng nên lưu ý cho bác sĩ nhi và cân nhắc việc nhờ một chuyên gia về thính giác đánh giá chính thức thính lực của bé.
Hiện tượng mất thính lực, hay điếc, là rào cản giao tiếp ảnh hưởng tới mọi khía cạnh của quá trình bé phát triển. Có hai dạng mất thính lực. Dạng một được gọi là điếc dẫn truyền, các vấn đề về cấu trúc ở tai giữa hoặc tai ngoài cản trở sự truyền dẫn âm thanh. Nguyên nhân phổ biến của mất thính lực dẫn truyền bao gồm nhiễm trùng, chấn thương và tích tụ ráy tai. Nhiều trẻ em bị mất thính lực dạng này có thể được giúp đỡ bằng cách điều trị nhiễm trùng, hoặc các biện pháp khác để loại bỏ sự cản trở.
Loại thứ hai, điếc thần kinh giác quan, có thể là bẩm sinh hoặc do bệnh. Trong 2/3 số trường hợp điếc thần kinh giác quan từ nhỏ, nguyên nhân là do di truyền, mặc dù mất thính lực di truyền trong gia đình có thể không thể hiện cho tới khi đã lớn. Trẻ em đôi khi điếc bẩm sinh vì mẹ của bé bị nhiễm virus (ví dụ rubella) hay sử dụng một số loại thuốc nhất định (ví dụ thuốc kháng sinh streptomycin) trong quá trình mang thai. Hầu hết những người bị điếc thần kinh giác quan đều có thể được các dụng cụ trợ thính trợ giúp tới mức độ nào đó.
Các dụng cụ trợ thính không hoàn toàn phục hồi được thính lực với những người bị điếc thần kinh cảm giác nặng, nhưng chúng sẽ giúp con bạn phát triển ngôn ngữ nói hoặc ngôn ngữ dùng khẩu hình nếu sự suy yếu thính giác ở mức nhẹ hoặc vừa phải. Nếu bé bị suy yếu thính lực trầm trọng hoặc hoàn toàn ở cả hai tai và dụng cụ trợ thính cũng không giúp được gì, bé sẽ thích hợp với việc cấy ghép ốc tai. Từ những năm 1990, cấy ghép ốc tai đã được chính phủ chấp thuận áp dụng cho trẻ lớn hơn 1 tuổi. Ngày nay, phương pháp này đã được khẳng định rằng cấy ghép ống tai có tác dụng tốt cho hầu hết trẻ có chức năng hoạt động não bình thường.
Nói chuyện với bác sĩ nhi nếu con bạn:
- Phản ứng với tiếng nói của bạn chỉ khi bé có thể nhìn thấy mặt bạn
- Không nói hay tạo ra những âm thanh tương ứng với độ tuổi của bé
- Có vẻ như không nghe được một số âm thanh nhất định
- Không thể hiểu điều đang nói trên vô tuyến hoặc đài trừ khi để âm lượng rất lớn.
CẢNH BÁO!
Luôn luôn gọi bác sĩ nhi nếu con bạn kêu đau tai. Nếu để không điều trị, nhiễm trùng tai có thể gây ra điếc vĩnh viễn.
Nếu con bạn tiếp xúc với máy nghe nhạc Mp3, iPod, hoặc các thiết bị lưu động khác, thì điều chỉnh âm lượng là điều vô cùng quan trọng. Nếu được giữ một âm lượng tương đương với tiếng nói bình thường, thì tai nghe có thể vô hại. Nhưng nếu bé tăng âm lượng lên để ngăn các tiếng ồn bên ngoài, thì sẽ khiến cho tai bị ảnh hưởng đến mức có thể gây ra điếc vĩnh viễn. Nếu những người khác trong phòng có thể nghe thấy tiếng trong khi bé đang đeo tai nghe, thì âm lượng đó đang ở mức không an toàn và nên được giảm xuống. Một số chuyên gia tin rằng không có cách sử dụng tai nghe nào là an toàn cả. Họ cam đoan rằng một trong những cách tốt nhất để bảo vệ thính lực là hoàn toàn không sử dụng tai nghe. Một biện pháp sát thực tế là không cho phép trẻ bật âm lượng quá 60% dù là trên bảng điều khiển hiển thị số hay nút vặn âm lượng. Việc này sẽ đảm bảo rằng âm thanh ở trong giới hạn an toàn.
Đừng bao giờ cho phép bé đeo tai nghe di động khi đang đi bộ, trượt ván hay đạp xe. Nó chặn các âm thanh cảnh báo bên ngoài, và mức độ nguy hiểm sẽ tăng cao do bé tập trung vào nhạc và không chú ý tới giao thông cũng như những tình huống nguy hiểm tiềm ẩn khác.