
Đại táo đã có lịch sử hơn 3.000 năm ở Trung Quốc. Trong Khai bảo bản thảo có ghi chép: “Đại táo vị ngọt, tính ôn, không độc, bổ hư ích khí, nhuận ngũ tạng. Sử dụng lâu ngày làm cho con người béo tốt khỏe mạnh, dung nhan tươi tắn”. Trong cuốn Bắc mộng tỏa ngôn của Tôn Quang Hiến thời Tống có ghi lại một câu chuyện nổi tiếng về công dụng làm đẹp của đại táo:
Thời xưa trong một thôn nhỏ ở huyện Kỳ, tỉnh Hà Nam, có một bà lão tên lả Thanh Cô, mặc dù đã qua tuổi ngũ tuần, nhưng vóc dáng vẫn thon thả đẹp đẽ như tiên nhân. Hóa ra do bà ấy thích ăn loại táo không hạt ở địa phương. Loại táo đó thịt dày, vỏ mỏng, vị của nó cũng ngọt, giàu dinh dưỡng, hơn nữa còn có công dụng dưỡng nhan tuyệt vời. Từ đó, trong dân gian đã lưu truyền câu chuyện: “1 ngày ăn 3 trái táo, cả đời trẻ mãi”. Tương truyền, Dương Quý Phi diễm sắc nghìn thu ‘‘một buổi sáng sớm được chọn vào hầu cận bên bậc quân vương" Quý Phi ngoài việc thích ăn vải, cũng rất thích ăn đại táo.