
Bạn đã nghe câu chuyện “Vân Trường cạo xương trị độc" chưa? Vị thầy thuốc có y thuật cao cường trong câu chuyện đó chính là Hoa Đà - người đã được hậu thế tôn vinh là “Thánh y". Trong các danh y cổ đại Trung Quốc, thành tựu của Hoa Đà là to lớn nhất. Ông tinh thông các khoa như nội khoa, ngoại khoa, phụ khoa, nhi khoa và châm cứu, trong đó ngoại khoa là giỏi nhất và cũng được nổi tiếng cả trên thế giới.
Hoa Đà là người Thị Quốc (vùng Giang Tô, An Huy ngày nay), ông sinh vào khoảng giữa thế kỷ thứ 2. Thời đại Hoa Đa sống là thời kỳ chiến tranh liên miên; đời sống nhân dân vô cùng khốn khổ, đói kém, dịch bệnh hoành hành. Thực tế xã hội đó đã ảnh hưởng sâu sắc đến ông, vì thế ông quyết tâm học nghề y để cứu chữa cho những người dân bị bệnh.
Ông đã miệt mài nghiền ngẫm trước các tác y học cổ và tiếp thu những tinh hoa trong thực tiễn chữa trị bệnh của Biển Thước, Thương Công nên ông đã nhanh chóng trở thành thầy thuốc nổi tiếng đương thời. Lúc bấy giờ có một số quan viên giới thiệu ông với triều đình, cũng có người mời ông làm thị y, nhưng ông đều từ chối, ông chỉ muốn làm một thầy thuốc bình thường chữa bệnh cho nhân dân lao khổ.
Những người mời Hoa Đà chữa bệnh, phần lớn là những nông dân nghèo khổ, ông biết rằng họ không thể nào mua được những thuốc đắt tiền, cho nên khi kê đơn thuốc ông thường cố hết sức chọn những thuốc rẻ tiền, dễ mua mà lại có hiệu quả để giảm bớt những khó khăn cho bệnh nhân.
Có một lần, một cụ già ôm mặt đến tìm Hoa Đà và nói là đau răng không chịu nổi. Hoa Đà sau khi khám cẩn thận xong chẩn đoán bà bị viêm nha chu. Vì nhà bà cụ rất nghèo cho nên Hoa Đà chữa bằng châm cứu không mất tiền mua thuốc. Sau khi châm cứu xong bà cụ hết đau ngay, bà cụ đã vô cùng cảm kích và nói: “Kim vàng của Hoa đại phu thật kỳ diệu”.
Lại một lần khác, trên đường đi Hoa Đà gặp một thanh niên nằm trên xe bò kêu rên không ngớt, ông vội bước đến hỏi thăm.
Người đẩy xe bò nói: “Cháu tôi không biết đau bệnh gì, bụng đói mà không ăn được thứ gì, đã mấy hôm nay rồi, bây giờ tôi đưa nó đi tìm thầy thuốc để chữa chạy đây".
Hoa Đà bảo người đánh xe dừng lại, ông xem xét khí sắc của người bệnh rồi bắt mạch cho bệnh nhân, biết là cậu thanh niên ấy bị tắc cuống họng, bèn động viên và an ủi cậu ta: “Bệnh của cậu không sao đâu, chỉ là vì trong ruột có giun mà thôi, không cần phải đi tìm thầy thuốc nữa. Tôi sẽ chỉ cho cậu cách điều trị. Có phải nơi các anh vừa đi qua có một cửa hàng ăn nhỏ phải không? Các người đi về xin chủ quán 3 lượng tỏi và một ít giấm, giã trộn hai thứ lại với nhau và uống đi, bệnh sẽ hết ngay”.
Nghe theo lời chỉ dẫn của Hoa Đà, cậu thanh niên đó uống giấm trộn tỏi, một lát sau nôn ra mọt con giun rất dài. Sau khi nôn ra giun, anh ta ăn được cơm rất ngon và bệnh cũng khỏi.
Sau này, người thanh niên biết người đã chữa trị bệnh cho mình chính là danh y Hoa Đà, nên đã lấy con giun bị nôn ra đó treo trên xe và đến nhà ông để tạ ơn. Trên đường đi anh ta nói với mọi người về Hoa Đà đã chữa bệnh cho anh ta như thế nào. Đến nhà Hoa Đà anh ta thấy ở trong nhà ông cũng treo mấy chục con giun to như thế, mới biết Hoa Đà đã dùng phương pháp giản đơn mà có hiệu quả đã chữa trị cho rất nhiều người rồi.
Cũng có lúc Hoa Đà thậm chí không dùng đến một cây kim châm cứu hay một viên thuốc nào mà cũng chữa trị được bệnh, giảm bớt nỗi đau khổ cho bệnh nhân. Có một hôm, Thái Thú phái người đi mời Hoa Đà về chữa bệnh cho ông ta. Thái Thú nói rằng: “Hoa đại phu, trong lòng ta cảm thấy rất buồn bực đã mấy ngày nay rồi, uống cũng nhiều thuốc, dán cũng nhiều loại cao mà cũng chẳng thấy tốt hơn tí nào, ta mắc bệnh gì vậy?.
Hoa Đà nhìn qua sắc mặt ông ta; và sau khi bắt mạch xong, không hề trả lời câu hỏi của Thái Thú, chỉ đi đến trước bàn viết một lá thư đưa cho Thái Thú rồi bước đi.
Thái Thú cảm thấy rất nghi ngờ, mở thư ra xem luôn, không thể nào nén giận, thì ra đây là một lá thư chửi ông ta. Thái Thú vô cùng căm phẫn gọi mọi người: “Mau đi bắt Hoa Đà về cho ta! Chẳng may, người cử đi bắt Hoa Đà trở về nói không bắt được. Thái Thú nghe vậy càng bực bội căm tức hơn và la lên một tiếng “Oa" đồng thời nôn ra một bãi máu ứ đen. Nói ra cũng thật kỳ lạ, sau khi nôn ra máu, bệnh của Thái Thú cũng đỡ hẳn. Lúc đó con của Thái Thú mới nói cho ông biết lý do mà Hoa Đà làm cho ông chửi.
Thì ra sau khi Hoa Đà khám bệnh cho Thái Thú xong, ông xác định là bệnh của Thái Thú chỉ có nổi giận một trận mới có thể loại trừ được những ứ kết trong người nên Hoa Đà mới sử dụng phương pháp trên. Thái Thú nghe xong rất khâm phục Hoa Đà.
Hoa Đà không những y thuật cao siêu mà còn am hiểu sâu sắc nguyên lý cuộc sống là ở trong vận động. Ông cho rằng: “Con người phải thường xuyên hoạt động, làm như vậy sẽ thúc đẩy nhanh tiêu hóa, tuần hoàn huyết dịch, con người sẽ không dễ bị bệnh". Vì thế ông đã miệt mài nghiên cứu sáng tạo ra “Ngũ cầm hý" tức là mô phỏng động tác, tư thế của năm loại động vật khác nhau thể hoạt động.
Năm loại động vật mà Hoa Đà chọn là: hổ, hươu, gấu, khỉ và chim, điều đó rất có cơ sở khoa học. Hổ rất giỏi nắm giữ, hươu lúc đi nhẹ nhàng thư thái linh hoạt, gấu giỏi trèo cây treo người, khỉ nhanh nhẹn cơ động, chim vỗ cánh. Con người mô phỏng những động tác của các loài động vật đó để luyện tập sẽ tăng cường thể chất, đề kháng được bệnh tật.
Nghe nói hai vị đệ tử của Hoa Đà kiên trì luyện tập “Ngũ cầm hý", một người đã hơn 90 tuổi mà tai vẫn rất thính, mắt vẫn sáng, răng chắc chưa lung lay cái nào; còn vị kia sống đến hơn 100 tuổi.